Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Tống Lý Đoan - 送李端 - Lư Luân ( - 773 - )

Lư Luân, thuộc nhóm 10 tài tử thời Đường Đại Lịch cùng với Lý Đoan, Tư Không Thự, nhóm nổi tiếng về thơ đường luật nghiêm chỉnh , ngôn từ diễm lệ, ý tưởng thâm trầm. Tôi ngồi cặm cụi chuyển dịch bài Tống Lý Đoan này chỉ vì mê câu "Nhân quy mộ tuyết thì "(Người về chiều tuyết rơi). PKT 05/26/2014



Tống Lý Đoan
Cố quan suy thảo biến
Ly biệt chính kham bi
Lộ xuất hàn vân ngoại
Nhân quy mộ tuyết thì
Thiếu cô vi khách tảo
Đa nạn thức quân trì
Yểm khấp không tương hướng
Phong trần hà sở kỳ?

Lư Luân ( - 773 - )
* * *
Dịch Xuôi: Tiễn Lý Đoan
PKT 05/26/2014

Cổng ải xưa mọc đầy cỏ dại
Thật là đau buồn khi phải chia tay ỏ đây
Người đi ra vùng mây lạnh
Kẻ về giữa lúc tuyết chiều rơi
Thân côi cút từ nhỏ nên sớm đã phong trần
Hoạn nạn đã nhiều lại thêm biết nhau muộn
Gạt dòng lệ khô nhìn theo bóng nhau đi
Ở cõi đời gió bụi này còn mong gì hẹn gặp

Tiễn Bạn

Ải xưa đầy cỏ dại,
Lâm biệt dạ ngùi ngùi.
Mây lạnh đường quan tái,
Người về chiều tuyết rơi.
Thân côi sớm lận đận,
Phận hẩm muộn quen nhau,
Lệ tiễn mờ sương gió,
Mong gì gặp nữa đâu.

Lời Thêm: Giữ được "chất thơ" nguyên tác khó quá!
Phạm Khắc Trí
27/5/2014
* * *
Kính quý Thầy và các bạn trong "vườn thơ thẩn"
SongQuang gởi đi bài phỏng dịch "Tiển Người" với thể 7 chữ và 8 câu nhưng thấy không ổn và cứ ...hối tiếc vì nghĩ chưa chính chắn mà đã gỏ.Nay SQ xin các bạn cho SQ sửa lại với thể thơ 6 chữ,tự do hơn vì xét thấy phỏng dịch thơ Đường mà thể thơ Đường luật không chỉnh thì e mang lỗi cùng chư vị.

Tiễn Người

Cổng quan tái năm xưa đầy cỏ mọc
Thật đau buồn khi tiển bạn nơi đây!
Người ra đi đến chốn mây gió lạnh
Kẻ trở về,chiều buông tuyết phủ dầy
Thân côi cút lại thêm nhiều lận đận
Phận nạn tai quen biết muộn màng thay
Gạt lệ đổ để nhìn nhau cách biệt
Còn gặp nhau trong cỏi gió sương nầy??
Song Quang

Kính Thầy Trí

Như Thầy viết giữ được "chất thơ" theo nguyên tác thật khó và giữ được trọn ý cùa người xưa cũng không dễ gì.Nhưng vì vui chơi với chữ nghĩa nên SQ cũng xin phỏng...phỏng theo chút chút để mượn lời thăm hỏi nhau trong một góc thơ.

Tiễn Người

Quan ải cổng xưa cỏ mọc đầy
Đau buồn tạm biệt ở nơi đây
Người đi ra chốn miền mây lạnh
Kẻ đến chiều buông tuyết phủ dầy
Ngày trước,thân côi nhiều lận đận
Bây giờ ,quen biết muộn màng thay!
Gạt dòng lệ đổ nhìn xa cách
Còn gặp gở không,cõi bụi nầy??
Song Quang

* * *
Thưa Thầy, Song Quang kính,
Quên Đi cũng cố gắng phỏng dịch "Tống Lý Đoan" cho vui.

Đưa Tiễn Lý Đoan

Cửa ải năm xưa đầy cỏ úa
Chia tay não nuột khó nên lời
Ra đi kẻ lẩn vào mây lạnh
Trở bước người về giữa tuyết rơi
Thuở trước cút côi thân xứ lạ
Muộn màng quen biết bạn trong đời
Nén dòng lệ tiễn hai phương rẽ
Phiêu bạt sông hồ khó hẹn nơi
Quên Đi

* * *
Đỗ Chiêu Đức tham gia với các phần sau đây :

1. NGUYÊN BẢN CHỮ HÁN CỔ CỦA BÀI THƠ :

送李端            TỐNG LÝ ĐOAN

故關衰草遍, Cố quan suy thảo biến,
離別正堪悲。 Ly biệt chính kham bi.
路出寒雲外, Lộ xuất hàn vân ngoại,
人歸暮雪時。 Nhân quy mộ tuyết thì.
少孤為客早, Thiếu cô vi khách tảo,
多難識君遲。 Đa nạn thức quân trì.
掩淚空相向, Yễm lệ không tương hướng,
風塵何處期?   Phong trần hà xứ kì ?
盧綸                 Lư Luân.

2. GIỚI THIỆU TÁC GIẢ:

LƯ LUÂN ( khoảng 737- 799 ), Thi nhân đời Đường, tự Duẫn Ngôn, người Hà Trung đất Bồ ( Thuộc Vĩnh Tế, tỉnh Sơn Tây hiện nay ). Thi Tiến sĩ mãi không đậu, sau được Tễ Tướng Nguyên Tải cất nhắc làm chức Hương Úy đất Hà Nam. Từng nhậm chức Phán Quan trong Nguyên Soái Phủ ở Hà Trung, quan thăng đến chức Kiểm Giáo Hộ Bộ Lang Trung, thuộc một trong mười tài tử thời Đại Lịch ( Đại Lịch Thập Tài Tử ). Thơ ông phần nhiều tả cảnh đưa tiễn, biệt ly và đời sống trong quân ngũ, nhưng đa phần bị thất tán. Trong Toàn Đường Thi Tập chỉ gom góp được 5 chương thơ của ông mà thôi.

3. NGHĨA BÀI THƠ :
ĐƯA TIỄN LÝ ĐOAN
Nơi quan ải cổ xưa khắp nơi cỏ đà héo úa, chia tay nhau trong cảnh trí thế nầy quả thật đáng buồn. Người đi thì ra xa ngoài muôn dặm nơi phủ đầy cả những đám mây mù lạnh lẽo, kẻ ở lại lại quay về trong cảnh trời chiều tuyết đổ. Lúc nhỏ tôi đã sớm mồ côi nên sớm lưu lạc nơi đất khách quê người, gian nan lận đận lắm nên đến bây giờ mới gặp được bạn ( quen biết muộn màng như thế nầy ! ). Giờ lại phải gạt lệ chia tay mà nhìn theo hướng bạn đi xa khuất, trong thời buổi phong trần nhiễu nhương nầy, biết đến bao giờ mới lại gặp được nhau đây ?!

4. DIỄN NÔM :
Thầy đã dịch bằng thơ 5 chữ, Huynh trưởng Song Quang đã diễn bằng thơ 8 chữ, bạn Quên Đi cũng "chơi " luôn bằng một bài Thất ngôn Bát cú. Thôi thì, tôi sẽ dùng thơ 6 chữ nhé !...

Tiễn Lý Đoan

Ải cũ cỏ đà héo úa,
Chia tay vừa lúc lòng nao!
Người đi ngoài xa mây lạnh,
Kẻ về chiều xuống tuyết mau.
Mồ côi sớm đời phiêu bạt,
Gian truân gặp bạn muộn sao.
Gạt lệ bóng người đà khuất,
Tương phùng biết đến thuở nào?!
Đỗ Chiêu Đức 
* * *

Tiễn Lý Đoan

Cửa ải xưa xanh màu cỏ dại
Ngậm ngùi tiễn bạn lúc chia tay
Đường mây lạnh kẻ đi đơn độc
Bông tuyết đầy người bước quắt quay
Côi cút cả đời nương đất khách
Thân sơ dẫu muộn nhớ từng ngày
Lệ lòng kết chặt tình tri kỷ
Mơ gặp một lần mong mỏi thay
Kim Phượng

* * *
Kính thầy và các Anh Chị
Em xin được cùng thầy và anh chị đôi dòng cảm tác 
Em KimOanh

Tiễn Người Đi…

Cỏ bám dầy cửa ải xưa
Sầu dâng thấm thía tiễn đưa một người
Gió lùa mây lạnh chân dời
Trở về giữa lúc tuyết rơi chiều tà
Lận đận thân côi xứ lạ
Trong đời quen bạn ngẫm ra muộn màng
Ngăn dòng chia cách đôi đàng
Long đong vất vã dặm ngàn gặp nhau?
Kim Oanh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét